
Chuyện đàn ông có vợ vẫn ra ngoài tòm tem, lăng nhăng với người phụ nữ khác là chuyện xưa như trái đất. Thậm chí họ còn tự đặt ra quyền hạn cho mình được “năm thê bảy thiếp”. Quyền lực như Tần Thủy Hoàng còn “bao” cả nghìn mỹ nữ (dù chẳng làm gì cho hết).
Nhà thơ, tướng công Nguyễn Công Trứ đến tuổi ngoài bảy mươi còn kiếm thêm “một đôi dì” để hầu hạ, theo chân ông trong những cuộc ngao du… Còn những người đàn ông bình thường có đôi ba vợ chẳng hề là chuyện lạ, ngay cả miền Nam trước 1975, khối ông lập “phòng nhì” như cách gọi thời ấy.Tại sao đàn ông lại được quyền như vậy? Vì luật pháp không trừng trị họ, có nhiều phụ nữ lại sống cảnh chung chồng và nhất là người vợ chính thức an phận, chấp nhận cảnh chồng mình lăng nhăng mà chẳng biết làm sao, cho dù rất đau khổ.
Thế nhưng ngày nay chuyện đàn ông lăng nhăng trở thành vấn đề lớn của xã hội và là thảm họa của gia đình. Chưa kể việc bồ bịch ấy có thể làm họ thân bại danh liệt. Như mới đây một ông Thống đốc danh giá của nước Mỹ, có vợ với ba đứa con đã bị buộc phải từ chức khi vụ việc đổ bể, báo chí phanh phui ông ta lăng nhăng với một cô gái chân dài trong một thời gian không ngắn.
Không ít người phụ nữ hiện nay lập tức làm đơn li hôn khi khám phá ra chồng mình mê mẩn hoặc sống chung như vợ chồng với một phụ nữ khác. Thường là vì người phụ nữ đó độc lập về tài chính lẫn về tinh thần. Họ có thể sống được, nuôi con đàng hoàng mà không cần đến chồng. Một số phụ nữ khác vì nhiều lí do, họ không thể ly hôn thì đi tìm giải pháp “ông ăn chả bà ăn nem”.
Vì phụ nữ ngày nay không chỉ giỏi giang, thành đạt mà còn biết cách giữ gìn nhan sắc, sự trẻ trung lâu dài cho nên dù ngoài 40, 50 hay có khi hơn nữa, nhiều người vẫn còn rất “ngọt nước”, duyên dáng làm say đắm khối ông cùng trang lứa. Phái nam ngày nay cũng biết đến nguy cơ đó, cho nên mới có câu thơ khá phổ biến mà cũng rất “hiện thực”:
Vợ là cửa cái, bồ là là cửa sổ
Nhà thơ, tướng công Nguyễn Công Trứ đến tuổi ngoài bảy mươi còn kiếm thêm “một đôi dì” để hầu hạ, theo chân ông trong những cuộc ngao du… Còn những người đàn ông bình thường có đôi ba vợ chẳng hề là chuyện lạ, ngay cả miền Nam trước 1975, khối ông lập “phòng nhì” như cách gọi thời ấy.Tại sao đàn ông lại được quyền như vậy? Vì luật pháp không trừng trị họ, có nhiều phụ nữ lại sống cảnh chung chồng và nhất là người vợ chính thức an phận, chấp nhận cảnh chồng mình lăng nhăng mà chẳng biết làm sao, cho dù rất đau khổ.
Thế nhưng ngày nay chuyện đàn ông lăng nhăng trở thành vấn đề lớn của xã hội và là thảm họa của gia đình. Chưa kể việc bồ bịch ấy có thể làm họ thân bại danh liệt. Như mới đây một ông Thống đốc danh giá của nước Mỹ, có vợ với ba đứa con đã bị buộc phải từ chức khi vụ việc đổ bể, báo chí phanh phui ông ta lăng nhăng với một cô gái chân dài trong một thời gian không ngắn.
Không ít người phụ nữ hiện nay lập tức làm đơn li hôn khi khám phá ra chồng mình mê mẩn hoặc sống chung như vợ chồng với một phụ nữ khác. Thường là vì người phụ nữ đó độc lập về tài chính lẫn về tinh thần. Họ có thể sống được, nuôi con đàng hoàng mà không cần đến chồng. Một số phụ nữ khác vì nhiều lí do, họ không thể ly hôn thì đi tìm giải pháp “ông ăn chả bà ăn nem”.
Vì phụ nữ ngày nay không chỉ giỏi giang, thành đạt mà còn biết cách giữ gìn nhan sắc, sự trẻ trung lâu dài cho nên dù ngoài 40, 50 hay có khi hơn nữa, nhiều người vẫn còn rất “ngọt nước”, duyên dáng làm say đắm khối ông cùng trang lứa. Phái nam ngày nay cũng biết đến nguy cơ đó, cho nên mới có câu thơ khá phổ biến mà cũng rất “hiện thực”:
Vợ là cửa cái, bồ là là cửa sổ
Nhà càng nhiều cửa sổ càng sang
Ngày ngày cửa cái ta vẫn đàng hoàng vào ra
Vợ là cửa cái của ta
Nhưng là cửa sổ của thằng cha láng giềng.
Hoặc
Vợ là cơm nguội của ta
Hoặc
Vợ là cơm nguội của ta
Nhưng là đặc sản của thằng cha láng giềng
Họ biết tỏng cái bụng của “thằng cha láng giềng” tức là những người đàn ông khác cũng giống như cái bụng của họ thôi. Chán vợ mình và thèm vợ người. Vợ mình thì quá quen thuộc nhàm chán, thấy hết mọi khuyết điểm của nhau rồi.
Còn vợ người thì luôn hấp dẫn, mới mẻ như một vùng đất mới mà mình chưa được đặt chân đến, một “đặc sản” họ chưa từng được nếm thử… Cho nên họ như cái vòng luẩn quẩn: Mê vợ người nhưng biết đâu cái người cũ kỹ “nhàm chán” của mình cũng có người đàn ông khác mê mẩn như điếu đổ. Vợ họ cũng không thiếu cơ hội ngoại tình nếu muốn…
Hai vợ chồng chị M.Tường cùng là nhà báo, họ đều là những người có năng lực và rất đẹp đôi. Nhìn vào cuộc sống, công việc của họ luôn đầy ắp, phong phú và rất thú vị khiến nhiều người mơ ước. Thế nhưng vì người vợ sinh con đầu lòng lại là sinh đôi, nuôi một lần 2 đứa con nhỏ không mấy khỏe mạnh nên M.Tường rất vất vả, chị chấp nhận nghỉ ở nhà để chăm sóc con, tạm dừng công việc chị yêu thích một thời gian.
Vì quá bận rộn chị không còn thời gian chăm sóc bản thân, lại ít đi ra ngoài nên chị càng ít sắm sửa, chưng diện cho mình… Chỉ vài năm sau quanh quẩn xó bếp, chị “xuống cấp” đến mức người chồng không dám nhìn… kỹ vợ mình. Thân hình thon thả mới ngày nào nay đã xồ xề, quần áo không chỉ quê mùa mà còn nhăn nhúm vì suốt ngày ở nhà chị không thèm là ủi. Mặt mày luôn nhợt nhạt vì đâu cần làm dáng, trang điểm với ai…
Dần dần mỗi khi việc tiệc tùng, họp mặt anh tìm cách giấu chị để đi một mình. Anh lại đàn giỏi hát hay, mỗi khi như thế thì các bà các cô sà đến bên anh. Rồi anh cũng có bồ, chán cô này anh bồ cô khác. Thế nhưng họ có một đặc điểm giống nhau: Hầu hết đều đang có chồng. Theo anh đó là cách “an toàn” nhất khi muốn có bồ.Thứ nhất, những phụ nữ ấy không bao giờ mè nheo buộc anh phải bỏ vợ cưới họ. Nếu có “sự cố” thì anh không phải chịu trách nhiệm vì có chồng họ… chịu thay. Thêm nữa họ cũng phải giấu bí mật như anh. Và cuối cùng, theo anh phụ nữ có chồng giống như những trái chín ngọt lịm vì từng được “ủ” qua đời sống vợ chồng…
M.Tường ghen đứng ghen ngồi nhưng không làm gì được và không thể bắt quả tang. Thế là chị chờ con lớn, cho hai đứa vào mẫu giáo bán trú và xin đi làm trở lại. Bên cạnh việc nỗ lực khẳng định khả năng chuyên môn vẫn còn “phong độ”, chị quyết tâm lấy lại sắc vóc.
Bằng một chế độ tập luyện, ăn kiêng đúng cách chị dần dần khởi sắc, cộng với việc chịu khó nghiên cứu thời trang để tìm cho mình một style riêng, đặc biệt nên mỗi khi xuất hiện ở đâu chị cũng đẹp nổi bật và sự duyên dáng, thông minh, nhiệt tình lẫn năng lực của chị khi làm việc khiến nhiều “chàng trai” U-40, U-50 rung động. Không ít chàng mời chị đi uống cà phê, đi ăn, gọi điện thoại thăm hỏi, kết thân, mời cộng tác…
Ai mà không khỏi ngưỡng mộ một người phụ nữ tài sắc, tâm huyết như thế. Chỉ sau một thời gian, chồng chị không khó gì để nhận ra “cơm nguội” của mình nay đã hóa thành “đặc sản” của người khác. Và anh ta âm thầm bắt đầu một công cuộc chinh phục lại vợ mình và lắm khi thót tim khi thấy xung quanh vợ không hiếm những người đàn ông còn sáng giá, quyến rũ hơn mình.
Họ biết tỏng cái bụng của “thằng cha láng giềng” tức là những người đàn ông khác cũng giống như cái bụng của họ thôi. Chán vợ mình và thèm vợ người. Vợ mình thì quá quen thuộc nhàm chán, thấy hết mọi khuyết điểm của nhau rồi.
Còn vợ người thì luôn hấp dẫn, mới mẻ như một vùng đất mới mà mình chưa được đặt chân đến, một “đặc sản” họ chưa từng được nếm thử… Cho nên họ như cái vòng luẩn quẩn: Mê vợ người nhưng biết đâu cái người cũ kỹ “nhàm chán” của mình cũng có người đàn ông khác mê mẩn như điếu đổ. Vợ họ cũng không thiếu cơ hội ngoại tình nếu muốn…
Hai vợ chồng chị M.Tường cùng là nhà báo, họ đều là những người có năng lực và rất đẹp đôi. Nhìn vào cuộc sống, công việc của họ luôn đầy ắp, phong phú và rất thú vị khiến nhiều người mơ ước. Thế nhưng vì người vợ sinh con đầu lòng lại là sinh đôi, nuôi một lần 2 đứa con nhỏ không mấy khỏe mạnh nên M.Tường rất vất vả, chị chấp nhận nghỉ ở nhà để chăm sóc con, tạm dừng công việc chị yêu thích một thời gian.
Vì quá bận rộn chị không còn thời gian chăm sóc bản thân, lại ít đi ra ngoài nên chị càng ít sắm sửa, chưng diện cho mình… Chỉ vài năm sau quanh quẩn xó bếp, chị “xuống cấp” đến mức người chồng không dám nhìn… kỹ vợ mình. Thân hình thon thả mới ngày nào nay đã xồ xề, quần áo không chỉ quê mùa mà còn nhăn nhúm vì suốt ngày ở nhà chị không thèm là ủi. Mặt mày luôn nhợt nhạt vì đâu cần làm dáng, trang điểm với ai…
Dần dần mỗi khi việc tiệc tùng, họp mặt anh tìm cách giấu chị để đi một mình. Anh lại đàn giỏi hát hay, mỗi khi như thế thì các bà các cô sà đến bên anh. Rồi anh cũng có bồ, chán cô này anh bồ cô khác. Thế nhưng họ có một đặc điểm giống nhau: Hầu hết đều đang có chồng. Theo anh đó là cách “an toàn” nhất khi muốn có bồ.Thứ nhất, những phụ nữ ấy không bao giờ mè nheo buộc anh phải bỏ vợ cưới họ. Nếu có “sự cố” thì anh không phải chịu trách nhiệm vì có chồng họ… chịu thay. Thêm nữa họ cũng phải giấu bí mật như anh. Và cuối cùng, theo anh phụ nữ có chồng giống như những trái chín ngọt lịm vì từng được “ủ” qua đời sống vợ chồng…
M.Tường ghen đứng ghen ngồi nhưng không làm gì được và không thể bắt quả tang. Thế là chị chờ con lớn, cho hai đứa vào mẫu giáo bán trú và xin đi làm trở lại. Bên cạnh việc nỗ lực khẳng định khả năng chuyên môn vẫn còn “phong độ”, chị quyết tâm lấy lại sắc vóc.
Bằng một chế độ tập luyện, ăn kiêng đúng cách chị dần dần khởi sắc, cộng với việc chịu khó nghiên cứu thời trang để tìm cho mình một style riêng, đặc biệt nên mỗi khi xuất hiện ở đâu chị cũng đẹp nổi bật và sự duyên dáng, thông minh, nhiệt tình lẫn năng lực của chị khi làm việc khiến nhiều “chàng trai” U-40, U-50 rung động. Không ít chàng mời chị đi uống cà phê, đi ăn, gọi điện thoại thăm hỏi, kết thân, mời cộng tác…
Ai mà không khỏi ngưỡng mộ một người phụ nữ tài sắc, tâm huyết như thế. Chỉ sau một thời gian, chồng chị không khó gì để nhận ra “cơm nguội” của mình nay đã hóa thành “đặc sản” của người khác. Và anh ta âm thầm bắt đầu một công cuộc chinh phục lại vợ mình và lắm khi thót tim khi thấy xung quanh vợ không hiếm những người đàn ông còn sáng giá, quyến rũ hơn mình.